Sau
khi đã đánh bại con Cự Lang, tôi nhìn xung quanh một cách cẩn thận.
Trong
tình huống kì quái này, bình thường thì tôi đã hỗn loạn rồi. Nhưng bây giờ tôi
vẫn bình tĩnh một cách lạ thường. Tôi cảm thấy mình có thể bỏ qua mọi rắc rối
và di chuyển cơ thể như thông thường không một chút do dự.
Tôi
nhặt vật phẩm rớt ra từ con Cự Lang ở cuộc chiến trước đó.
Từ
phần thi thể con Cự Lang bị giết, dường như có nhiều thứ mà tôi có thể sử dụng.
Tôi không cảm thấy tội lỗi chút nào cả. Tôi có thể nói điều này là cần thiết, tuy
nhiên, các cảm xúc của tôi dường như bị tê liệt. Tôi phải sống mà không cần
phải suy nghĩ.
Từ
thi thể của nó, tôi có thể cung cấp cho mình những thứ tôi cần để có thể tồn
tại và sống ở thế giới này.
Tôi mặc những trang bị mà tôi có.
Đeo
một đôi gang tay bằng da, khoác lên người một chiếc áo khoác và vắt một cái túi
da bên thắt lưng. Tôi đặt con dao có hình thù kì lạ ở thắt lưng quần mình và
tôi cầm thanh gươm trên tay.
Tôi
nhặt nhạnh các thứ mà mình có thể lấy.
Và
sau cùng, tôi nhìn vào nơi con Cự Lang biến mất.
Thanh
trường kiếm mà tôi sử dụng cho cuộc chiến khi nãy đang nằm ở đó.
Tôi
muốn mang theo thanh trường kiếm này, nhưng dù xoay sở thế nào vẫn chẳng được.
Trọng lượng của nó xấp xỉ gấp hai lần mà thanh gươm duy nhất tôi có. Và thứ
khiến tôi quan tâm nhất là viên đá màu xanh.
Từ
thi thể của con Cự Lang, có rất nhiều viên đá màu xanh lá cây.
Đánh
giá tình hình của mình lúc này, tôi sợ những viên đá xanh này sẽ làm tôi chậm
lại và thậm chí là đặt tôi vào nguy hiểm chỉ vì trọng lượng của nó. Tôi không
muốn mang theo những thứ vô ích.
Nhưng
màu sắc của viên đá này rất giống với màu sắc mà con Cự Lang rớt ra.
Tôi
đoán chắc rằng những con quái vật thiệt mạng ở đây và rơi ra tảng đá như vậy.
Tôi
cảm thấy đồng cảm với những người đã chết ở đây.
Tôi
nhặt viên đá lên và đặt vào túi của mình.
「Giờ thì mình nên làm gì đây?」
Làm
hết sức những gì tôi có thể.
Thậm
chí khi một số loài sinh vật quái dị xuất hiện, tôi cũng phải đối phó với nó.
Chỉ
có lựa chon「Chờ đợi ở đây」hoặc là「Đi tiếp」
Vết
chém bị thương trên đùi có vẻ nhẹ hơn tôi nghĩ. Tôi vẫn có thể nhích cơ thể
mình về phía trước. Dù thế nó vẫn là một việc phiền nhiễu khi bước đi với cái
chân này mặc dù đã được cầm máu.
Nếu
tôi cử động, các vết thương sẽ càng tồi tệ hơn, và tôi dám chắc sẽ đánh mất
năng lượng của mình.
Và
với việc mất năng lượng của mình ở đây, tôi sẽ gặp phải nguy hiểm. Điều này
chắc chắn là rất nguy hiểm.
Đồng
thời, chờ đợi ở đây cũng là một điều khủng khiếp không kém.
Đó
là một cái kinh nghiệm xương máu. Chờ đợi một người đến cứu, giống như việc tôi
đã làm trước đây.
Trái
tim họ đã bị thối rữa đến mức có thể làm bị thương người yêu cầu sự giúp đỡ của
họ.
Tôi
nghi ngờ việc chờ đợi ở đây liệu có ai sẽ đến cứu tôi không.
Vì
thế, tôi quyết định『Đi tiếp』
「Mình có nên sử dụng thanh kiếm này như một cây gậy dẫn đường?…」
Tôi
kiểm tra thanh kiếm và cảm nhận nó.
Nó
không thật sự phù hợp khi sử dụng như một cây gậy.
「Hy vọng là có một cái gì đó tốt hơn thứ này…」
Trong
khi tự nói chuyện với mình tôi nhìn xung quanh một lần nữa… vàー
【Vật Phẩm】
Còn
trống
『Thông Báo』hiện lên giữa
không trung trước mặt tôi.
「Ể, thứ này là gì?」
Tôi
cảm thấy hỗn loạn. Chả có ý nghĩa gì cả. Và một nụ cười khô khan phát ra từ cổ
họng của tôi.
Khi
nhìn vào thanh kiếm trong tay mình, tôi có thể thấy「Thông Báo」từ một khoảng
cách. Nó giống như gắn liền với võng mạc của tôi, như những hạt bụi. Thậm chí
ngay cả khi tôi di chuyển, cái bảng「Thông
Báo」cũng sẽ không bị văng ra.
Tôi
chắc chắn thứ này là hiển thị bảng「Thông
Báo」
「Ra là như thế, haーhahahahaー!」
ーNhư một trò chơi.
Đây
là cách duy nhất để hình dung về tình trạng hiện nay của tôi.
Thế
giới viễn thưởng. Mê cung. Con quái vật. Con bọ khổng lồ. Con Cự Lang. Du hành
giả. Kiếm sĩ. Cung thủ. Pháp sư lửa. Ngọc. Thông điệp sau cuộc chiến. 「Thông Báo」 của vật phẩm.
Những
thứ thường xuất hiện trong các trò chơi.
Trước
đây tôi cứ nghĩ mình như bị ảo giác. Mọi thứ chỉ là do mình tưởng tượng ra.
Nhưng
bây giờ, sau khi nhận thức rằng mình không hề bị ảo giác, tôi lại nghĩ rằng đó
là một chuyện thú vị.
Sau
khi bình bĩnh bản thân lại, tôi sẽ nghĩ cách để thoát khỏi đây. Thứ này chẳng
hơn gì một giấc mơ.
「Nếu đúng như vậy, hiển thị「Thông
Tin」về tôi」
Tôi
nói một cách rõ rang. Trước hết là tôi sẽ cố gắng như thế.
【Trạng thái】
Tên: Kanami Aikawa HP4 / 51 MP72 / 72 Cấp độ: ーLevel 1
【Trạng thái】
Tên: Kanami Aikawa HP4 / 51 MP72 / 72 Cấp độ: ーLevel 1
Str1.11 Vit1.03 Dex1.01 Agi2.02 Int4.00 ...... -
「... Thứ này thật là khó hiểu, có cách nào cho ta dễ hiểu hơn không? 」
「... Thứ này thật là khó hiểu, có cách nào cho ta dễ hiểu hơn không? 」
(Có thể chuyển sang ngôn ngữ Nhật Bản)
【Trạng Thái】
Tên:
Kanami Aikawa HP: 4/51 MP: 72/72 Cấp độ: ー Level 1
Sức
mạnh: 1.11
Sức
mạnh vật lý: 1.03
Nhanh
nhẹn: 1.01
Tốc
độ: 2.02
Khôn
ngoan: 4.00
Sức
mạnh ma thuật: 2.00
Phẩm
chất: 7.00
Hỗn
loạn: 1.01
Thất
thoát: 0.52
Kinh
nghiệm: 805/100 (DG: Cái bảng dịch này không chắc chính xác lắm, có một số từ
mới nghe trong game)
Kiếm
cầm tay bằng sắt, quần áo của Underworld, Áo choàng của Elfen, túi da, giày da
của Underworld, phi đao bị nguyền rủa.
「Hiện tiếng Nhật」
Tôi
lầm bầm với sự thay đổi của bảng「Thông
Báo」.
Đụng
phải tiếng Anh thật là tệ mà. Nó rất quan trọng với tôi trong việc hiểu được
nghĩa các từ. Tôi bắt đầu đọc「Trạng
Thái」bằng tiếng Nhật. Có một thứ khiến
tôi lo lắng『【Vật
Phẩm】trống』. Nghĩ về chuyện này tôi nhận ra, mình không có gì cả.
「Mmm…. Nhưng mình có
mang thịt khô và túi nước…」
Tuy
nhiên, nó hiển thị ra như thế này.
【Sở Hữu】
Không
gì cả.
Tôi
xác nhận nó nhiều lần, nhưng sau tất cả, có vẻ như tôi chẳng có gì cả.
「Điểm chính là tôi không có bất cứ đầu mối gì ở đây, như là, chơi
trò chơi này như thế nào…」
Tôi
tự hỏi là liệu có những yêu cầu quan trọng nào không?
Đây
là một trò chơi có điều kiện, nó sẽ không hoạt động nếu yêu cầu không được đáp
ứng.
「Các thiết bị này có tác dụng gì? Và tôi phải đáp ứng được yêu
cầu nào mới có thể được mặc chúng? 」
Và
dĩ nhiên điều đó không có nghĩa là tôi sẽ mặc tất cả chúng chứ?
「Có thể giải thích cho biết là cái túi này có thể mang được bao
nhiêu không?」
Tôi
kiểm tra các trang thiết bị trên cơ thể mình một lần nữa. Vâng, tôi dám chắc nó
giống như một trò chơi.
Tôi
cố đặt những vật dụng vào trong những cái túi của mình. Tôi thử nhiều cách, đặt
bên trong lẫn bên ngoài, nhưng chẳng có gì xảy ra.
「Sau đó…」
Vào
đi! Vào đi! Vào đi! Vào đi!
Tôi
hướng ánh mắt của mình về phía thịt khô trong khi cầu nguyện Chúa. Rõ ràng thì
tôi chỉ đang nửa thật nửa đùa. Nhưng dường như nó hoạt động thật!
Không
khí quay cuồn và hút miếng thịt khô vào.
「Thật đáng sợ!」
Tôi
rút tay mình ra một cách nhanh chóng.
Nó
thật đáng sợ.
「Được rồi, hiển thị『Sở
Hữu』」
【Sở Hữu】
Thịt
khô
「Hahaha… Mmm. Đúng như
trong trò chơi mà」
Tôi
cảm thấy vui mừng đồng thời cũng sợ hãi.
Bây
giờ tôi đã hiểu quy tắc của『Sở
Hữu』
Tôi
có ý định là đưa nó vào không gian và nó đã bị hút và lưu trữ ở một nơi nào đó.
「Điều này thật là thuận tiện…」
Tôi
bắt đầu tìm những thứ khác trên thi thể của con Cự Lang. Vẫn còn một số vật
dụng sót lại.
Tôi
cố tìm một quy tắc khác của『Sở
Hữu』trong khi ném đồ vật vào không gian
để lưu trữ chúng.
Bằng
cách này thì xác của con người và những côn trùng nhỏ bé không thể cất giữ được.
Tôi
không biết lí do, nhưng tôi nghĩ đó là qui định.
【Sở Hữu】
Thịt
khô, túi nước, thuốc cầm máu, kim tê, thuốc giải độc, đồ giũa, trường kiếm, túi
da, găng tay da, giày da, vải, dao sắt, cung gỗ, tên, bật lửa, Smartphone, đá
cuội, nhánh cây, đá ma thuật cấp 10, đá ma thuật cấp 9.
Cái
bật lửa và Smartphone ở bên trong quần jean của tôi. Tôi kiểm tra xem liệu có
thể gọi cho ai đó bằng điện thoại được không, nhưng đúng như mong đợi, nó không
kết nối được.
Đây
là một chiếc smartphone đã cũ, và dĩ nhiên nó đã bị hư hại sau các cú va chạm
khi nãy. Nhưng thật may mắn cho tôi là chức năng phát sáng và đồng hồ vẫn hoạt
động đúng.
「Tôi đặt mình trong những khía cạnh khác nhau…Tôi rất vui vì nó viết lên những cái tên về những thứ mà tôi
không biết. Nếu đây là một trò chơi, thì chỉ cần hạ độ khó nó xuống. Nhưng
không, tôi đã lưu lại, và nhờ đó…」
Khuôn
mặt của tôi giãn ra khi nhận ra thứ bột này thật sự là『Thuốc Giải Độc』.
「RồiーĐể thử xem nàoー」
「ーROOOOOAAAARRRー!!」
Khi
tôi muốn thử nó, tiếng gầm của loài quái thú vang vọng trong hành lang.
「ーCk, đặt nó xuống ngay,」
Tôi
quá bận với nhiều việc,mà quên khuấy đi mất mình vẫn trong tình trạng nguy hiểm.
Tôi bắt đầu đi, tránh xa khỏi tiếng gầm.
Dùng
thanh kiếm như một cây gậy đỡ và “Thuốc Cầm Máu” ( sau khi rửa sạch vết thương
bằng nước, tôi dán nó lên vì chẳng biết sử dụng thế nào cả ),tôi bước đi tiếp.
Tôi
đi xuyên qua hành lang và cảm thấy cơ thể mình ngày càng nhẹ hơn.
Tôi
xác nhận lại『Trạng Thái』, thanh HP của tôi đang tự động phục hồi.
Tôi
cảm thấy khoảng thời gian khủng hoảng của mình đã qua và có thể giảm chậm một
chút.
Tôi
vẫn còn muốn thử nhiều thứ nhưng không thể dừng lại ngay lúc này. Tôi vừa đi
vừa lẩm bẩm đồng thời cũng suy nghĩ về các từ ngữ.
「Trạng thái, giúp đỡ, bản đồ, lưu, ghi chép, chat, đăng xuất,
đăng nhập, kỹ năngーー」
Tôi
cố gắng để hiển thị một bảng「Thông
Báo」khác có thể giúp tôi. Nhưng
thứ tôi hi vọng nhất là「Giúp Đỡ」thì không hoạt động. Và những thứ khác như『Ghi Chép』 và『Chat』 cũng vậy.
Chỉ
có một thứ duy nhất hoạt động là『Kỹ
Năng』ー
【Kỹ Năng】
Những
kỹ năng được kế thừa:
Kiếm
Kỹ: 1.01
Ma
Thuật Đóng Băng: 2.00
Những
Kỹ Năng Thu Thập:
Ma
Thuật Không Gian: 5:00
???:???
???:???
『???』hiện lên hai cái. Dường như nhà phát hành hệ thống nàykhông muốn
hiện lên những kỹ năng họ có.
Và
tôi rất ngạc nhiên khi『Ma Thuật』 cũng có trong đó.
Khi
tôi trở thành một pháp sư. Lúc tôi chỉ cần nói『Ma Thuật』nó dựa theo mệnh
lệnh của tôi và hiện lên bảng『Thông
Báo』.
【Ma Thuật】
Ma
Thuật Đóng Băng:
Đóng
Băng: 1.00
Tạo
Băng: 1.00
Ma
Thuật Không Gian:
Không
Gian: 1.00
Có
tới tận ba ma thuật thuật có thể cứu tôi. Tôi muốn nhảy cẫng lên trong niềm vui
sướng vì bây giờ tôi đã có thể sử dụng ma thuật. Tôi không biết làm khi nào và
từ lúc nào tôi có thể sử dụng ma thuật. Tôi cố gắng kiểm tra nó. Trong một trò
chơi, rất có giá trị khi tìm thấy một số kỹ năng đầu.
ーNếu tôi nghĩ nó như một trò chơi… nhưng…
Nghĩ
về nó chỉ khiến tôi điên thôi. Vì thế tôi ngừng suy nghĩ và cố gắng kiểm tra nó.
Việc
tốt nhất mà tôi có thể làm giờ là cố gắng thử nó.
「Mmmmm, tới nào!!! Ma Thuật Đóng Băng《Đá Băng》!」
Khi
tôi hét lên, gồng bàn tay của mình lên. Mong đợi một thứ gì đó như một hòn đá
bang bay ra khỏi tay tôi.
Sau
câu thần chú ma thuật, tôi cảm thấy có một thứ gì đó bay ra khỏi bàn tay của
mình. Tôi cảm thấy lòng bàn tay lạnh lẽo và chắc rằng có một thứ gì đó đang hội
tụ lại.
Nó
đang hội tụ lại nhưng chắc chắn là rất chậm.
Có
lẽ phải tốn một khoảng thời gian để hội tụ hơi ẩm trong không khí và phản ứng
hóa học giữa các phân tử để tạo ra băng.
Sau
khoảng gần mười giây, một khối băng thật sự được tạo ra. Dĩ nhiên mười giây này
là chưa tính thời gian đọc thần chú.Không biết các bạn nhìn nhận nó như thế
nào, nhưng tôi thấy nó chẳng có ích gì trong việc tấn công một thứ gì đó.
「Ểーhay là nó được sử
dụng như thế này?」
Mấy
cái ma thuật này là sao? Urgghhh….
Có
phải như kiểu ma thuật phục vụ cho cuộc sống hàng ngày? Bởi vì tôi mong đợi nó
sẽ được sử dụng trong việc tấn công các loài động vật và côn trùng khổng lồ.
Vâng, tôi thật muốn xin lỗi chính mình.
Sau
nhiều nỗ lực, tôi lấy miếng vải ra từ『Sở
Hữu』và xé nó ra. Tôi đã tạo ra một tùi
chườm đá từ nó. Nhưng sau đó tôi ném nó đi ngay lập tức sau khi chạm vào vết
thương bị bỏng khiến nó đau lên.
Ma
Thuật Đóng Băng《Đá Băng》.Thẳng thắn mà nói là vô dụng.
Tiếp
theo, tôi đang kiểm tra《Đóng Băng》. Tuy nhiên kết quả cuối cùng là như nhau. Nó chỉ ở đẳng cấp ma
thuật phục vụ cho cuộc sống hàng ngày. Nó chỉ làm cho nhiệt độ xung quanh tôi
giảm xuống từ từ.
Sau
đó, tôi thật sự gặp rắc rối về ma thuật《Không
Gian》. Nếu tôi không nhầm, nghĩa của
Không Gian là thước đo khoảng cách từ một điểm trong Không Gian. Tôi không tự
tin lắm với kỹ năng này. Tôi nghĩ mình có thể gia tốc nó tương tự như với Ma
Thuật Đóng Băng.
Có
lẽ một vòng xoáy không gian sẽ xuất hiện và tôi có thể sẽ thoát khỏi mê cung
này, nhưng thật khó mà nghĩ ra được là sẽ có một ma thuật như thế để thoát khỏi
cái tình huống này. (DG: Chỗ vòng xoáy không gian, ý muốn nói là một hiện tượng
không gian bị bẻ cong sẽ xuất hiện và main có thể dịch chuyển đi tới một nơi
khác)
Sau
đó tôi quyết định ngăn mình khỏi sử dụng nó. Dù gì thì tôi cũng không biết hiệu
ứng mà nó sẽ mang tới và liệu nó có nguy hiểm hay không.
Tôi
sợ nếu như mình sai lầm thì một cái lỗ đen sẽ xuất hiện.
Thay
vì thế tôi tự tưởng tượng ra các ma thuật khác nhau và cố gắng kiểm tra chúng.
「Ma Thuật Phục Hồi, Ma Thuật Thánh Thiện, Ma
Thuật Sở Hữu, Tân Thuật, Sơ Cứu, Đốt Cháy, Chữa Thươngー」
Thật
không may là mọi thứ đều không hoạt động.
Tôi
muốn ma thuật phục hồi nhưng dường như tôi sẽ không có được nó bằng cách đó.
Nhưng
bằng cách nào đó, một vài『Thông Báo』thu hút sự chú ý của tôi.
【Điểm Kỹ Năng】
Kiếm
Kỹ: 1.01
Ma
Thuật Đóng Băng: 2.00
Ma
Thuật Không Gian: 5.00
Điểm
thích hợp hiện tại: 0
0
sao?
Có
lẽ nó sẽ tăng lên cùng với đẳng cấp của tôi.
【Mục Tăng Level】
805/100
Khi
tôi nghĩ về việc lên cấp, nó thình lình xuất hiện.
Yêu
cầu hoàn thành.
Tuy
nhiên, cái「Yêu Cầu Hoàn
Thành」làm tôi cảm thấy không ổn chút nào.
Nó
không tự động tăng level. Mà cần thiết lập.
Thế
thì, trước hết, tôi phải tìm một phương thức để thiết lập tăng level.
「Nếu ta có thể, Thiết Lập Tăng Level, vui loーouch!」
Tôi
hét lên bất thình lình. Cánh tay phải của tôi như thể bị đốt cháy.
Theo
phản xạ, tôi nhìn vào nó. Trên cánh tay của tôi đã bị những vết cắt và đang
chảy máu.
「Là đâuー?」
Có
một cái gì đó đang di chuyển ở trong góc khi tôi đang quan sát xung quanh.
Một
vật thể dội lên với tốc độ cao. Nó trôi lơ lửng trên không trung như một quả
bóng rổ đang kêu vo vo. Tôi nhìn nó một cách cẩn thận, Một sinh vật biến dị gần
giống với loài côn trùng.
「Quái vậtー!?」
Tôi
thay đổi cách suy nghĩ của mình ngay lập tức.
Tôi
nghĩ về cuộc sống mỗi ngày của mình. Tôi cũng thường chơi trò chơi.
Và
bởi vì nơi đây không thể định nghĩa theo thông thường được,
Tôi
nhắm và quơ thanh kiếm về vật thể đang dội lên. Tuy nhiên nó đã tránh được.
Lợi
dụng lúc nó tránh né đòn tấn công, tôi bỏ chạy ngay lập tức. Tôi cố tạo khoảng
cách với『Sinh Vật Biến Dị』trở lại con đường lúc trước mình mới đi qua.
Tôi
đã thất bại trong một nỗ lực tấn công. Tôi đã quyết định không làm bất cứ
chuyện gì không thể nữa.
Trở
về con đường cũ. Tôi có thể nghe thấy tiếng loài côn trùng kêu vo vo. Nhờ thế,
tôi có thể dự đoán khoảng cách giữa tôi và nó.
Nó
đang đuổi theo tôi từ phía sau.
Điều
duy nhất mà tôi cần là thời gian. Tôi có thể ném bất kỳ thứ gì vào nó để đổi
lấy chút thời gian.
Tôi
đang lập kế hoạch chiến đấu với loài côn trùng. Có lẽ nó sẽ vô dụng với một số
trò chơi trước. Nhưng tôi nghĩ nó sẽ có giá trị để thử.
『Sinh Vật Biến Dị』
ngày càng gần hơn, Tôi lôi cái túi da ra từ『Sở
Hữu』và ném hết mọi thứ bên trong về phía
con côn trùng.
Nó
làm nhiễu loạn con côn trùng một ít.
Kế
hoạch của tôi dường như có hiệu quả.
Nó
là một loài sinh vật lông vũ. Tôi nghĩ nó bị khắc chế với nước. Vì thế tôi chọn
cách tấn công bằng nước. Bởi vì như trong trò chơi, các loài côn trùng chắc
chắn luôn có một điểm yếu. Với nước, tốc độ của nó sẽ bị giảm xuống.
Chắc
chắn là thế, tôi niệm ma thuật của mình.
「Ma Thuật Đóng Băng《Đóng
Băng》」
Ma
thuật này chỉ có thể làm nhiệt độ giảm từ từ, đó là cơ hội để làm suy yêu loài
sinh vật này. Tốt nhất là tôi có thể sử dụng ma thuật này và giết nó từ xa.
「……Tôi hoài nghi
không biết ma thuật này liệu có làm đóng băng nó, nhưng ít nhất tôi hi vọng là
có thể làm giảm được tốc độ của nó」
Nó
bị yếu đi.
Nó
bay về phía tôi, ngăn tôi lại, nhưng không thể chạm đến tôi.
Tôi
vẫn luôn chú ý đến nó, chắc rằng mình không bỏ sót gì cả. Cho đến phút cuối,
tôi không thể thả lỏng cảnh giác.
【Quái Vật】Ám Hoàn Phi: Cấp
2
Ngay
khi tôi vẫn đang nhìn chằm chằm vào con côn trùng, bảng『Thông Báo』 bật ra.
Thông
tin của bảng『Thông Báo』bật ra thông tin trực tiếp về sinh vật biến dị.
ーThứ này thật là tệ.
Tôi
sợ Ám Hoàn Phi bay với tốc độ cực hạn của mình đến nỗi không thấy bóng –như là
một vũ khí chống lại tôi. Nhưng nhờ bảng『Thông
Báo』mà tôi có thể xác định được vị trí
của con côn trùng.
Tôi
nghĩ là nó không thể tấn công được nữa. Tốc độ bay của nó chậm dần theo thời
gian. Tôi chắc rằng nó đã bị kiệt sức bởi ma thuật của tôi. Tôi nện nó xuống
bằng thanh kiếm của mình.
Ám
Hoàn Phi rơi xuống, chết một cách nhẹ nhàng, và chỉ có viên đá màu đen trong
suốt rơi ra.
Viên
đá màu đen trong suốt là『Hòn Đá Ma Thuật
Cấp 10』dựa theo bảng『Thông Báo』. Theo kinh
nghiệm trước đây của tôi, tôi có thể nói Ám Hoàn Phi là mộ loài quái vật cấp
thấp.
「Mình có lãng phí không khi sử dụng dụng cụ và MP cho một quái
vật cấp 2?」
MP
còn lại 68. MPvẫn còn nhưng tôi không biết chuyện gì sẽ xảy ra nếu tôi lại lãng
phí nó một lần nữa.
Tôi
tiếp tục đi trên con đường ban đầu đã lên kế hoạch. Đi xuyên qua hành lang mà
tôi chưa đặt chân tới.
Tôi
tiếp tục suy nghĩ về hệ thống level.
Dù
đã cố thử nhiều cách, làm thử và lỗi. Tôi vẫn bị mắc kẹt ở level 1. Vẫn chưa
thể lên level.
Tôi
nghĩ là có một yêu cầu đặc biệt nào đó cần hoàn thành để lên level. Tôi cảm
thấy phấn kích, kinh nghiệm chiến đấu của tôi đã trên mức chuẩn.
Và
tôi lại nghĩ về cuộc chiến trước đó.
Một
đòn tấn công bất ngờ từ một loài quái vật hầu như không thể nhìn thấy. Nếu nó
không chỉ level 2, có thể tôi đã chết.
Tôi
cố gắng thử tìm nhiều thứ từ bảng『Thông
Báo』để cứu mạng sống của mình. Nhưng tôi
lại chẳng nhận được gì từ nó.
Đang
đi trên đường, tôi nghe thấy âm thanh phát ra từ phía xa.
Âm
thanh đến từ một con côn trùng khổng lồ mà tôi gặp phải trước đây.
【Quái Vật】Ripper Beadle:
cấp 3
Có
thể thấy được vũ khí của nó từ cái tên. Nhưng tôi vẫn giữ tinh thần. Tôi giữ cơ
thể mình hơi cong, vì vậy tôi có thể đáp lại nếu có bất cứ gì xảy ra.
Ripper
Beadle chú ý tới tôi. Tôi dần dần lùi lại.
Tôi
không biết mức độ nguy hiểm của cấp 3 là như thế nào.
Bất
thình lình, Ripper Beadle lao vào. Tuy nhiên, tốc độ của nó không là gì so với
Cự Lang. Tôi quơ thanh kiếm của mình về phía nó.
「HAAAー!」
Âm
thanh của những mảnh sắt va chạm vào nhau.
Tôi
hy vọng là đã chém trúng điểm yếu của nó. Tuy nhiên, là không. Nó rất cứng. Tôi
hét lên「HAHH!」, không hề có nghĩa gì cả, nhưng lúc đó trông tôi rất cool.
Di
chuyển không phải là vấn đề. So với Cự Lang hay Ám Hoàn Phi, con côn trùng này
phải nói là quá chậm. Tôi rút dụng cụ ra từ『Sở
Hữu』tiến hành kế hoạch khác của mình.
Ripper
beadle lặp lại các cú va chạm của mình.
Tôi
tránh né, tạo ra khoảng cách. Tưới dầu lên Ripper Beadle và sau đó đánh lửa
bằng chiếc bật lửa của mình.
Tôi
nghĩ sẽ rất khó khăn để đánh ra lửa, nhưng may mắn thay chỉ với một lần nỗ lực,
tôi đã thành công. Ripper Beadle bị bao trùm trong ngọn lửa và bắt đầu kêu gào.
「UU…waaaa…」
Một
khung cảnh rung động.
Do
nhiệt độ cao, các chi của nó đều bị đốt mất.
Ngay
lập tức, tôi cố gắng tấn công ở những điểm khác nhau bằng thanh kiếm của mình.
Ripper Beadle phát sáng lên ở những nơi bị tôi tấn công và biến mất. Cùng lúc
đó, một viên đá màu đen rơi ra.
Viên
đá màu đen rơi ra là『Hắc Trùng Thạch』 trong bảng『Thông
Báo』. Không giống như các『Hòn Đá Ma Thuật』,
nó có hơi chút đặc biệt.
Tôi
chú ý đến viên đá màu đen trong lòng bàn tay của mình và quan sát nó.
【Hắc Trung Thạch】
Không
giống với các viên đá ma thuật thông thường, viên đá này chỉ rơi ra từ quái vật
lớp côn trung có sức mạnh kì diệu
Xuất
hiện chi tiết……
Điều
này thật là thuận tiện.
Tôi
nhanh chóng kiểm tra vật phẩm của mình
Đầu
tiên tôi kiểm tra các trang bị. 『Áo
Choàng Của Elfen』và『Trường Kiếm Của Apulia』thật
là một cái tên dài, dường như nó có hiệu ứng đặc biệt. 『Áo Choàng Của Elfen』
có thể bảo vệ cơ thể khỏi nhiệt độ cao và nhiệt độ thấp, 『Trường Kiếm Của Apulia』nếu
đối kháng với kẻ thù có thứ hạng cao hơn, nó sẽ thể hiện sức mạnh thật sự của
nó. Đây là một vật phẩm huyền diệu.
Thật
là tốt để thiết lập các vật phẩm tấn công và phòng thủ.
Và
sau đó tôi nhìn vào phần chi tiết mà tôi quan tâm nhất.
【Không Gian】
Tiêu
hao 1 MP
Ma
Thuật Không Gian Cơ Bản. Khả năng tùy thuộc vào người sử dụng. Tôi cố gắng nắm
bắt không gian.
Nó
giống như là một ma thuật hỗ trợ đơn giản.
Thường
thì bạn có thể sử dụng để trở về thế giới ban đầu bằng ma thuật, bằng cách bẻ
cong không gian, nhưng tôi không nghĩ là nó giống vậy.
「Ma Thuật Không Gian《Khoảng Cách》」
Tôi
cố gắng xác nhận những thứ về nó trước hết.
Cả
năm giác quan của tôi đều bừng tỉnh khi tôi niệm chú. Tinh thần của tôi trải
rộng khắp mọi nơi. Tôi có thể nhận biết mọi thứ rõ ràng trong không gian bán
kính 10m. Tôi ngạc nhiên là mình có thể lấy được thông tin từ các góc khuất vô
hình.
「……Th…Thứ này thật là tuyệt」
Tuyệt,
đây là ma thuật vĩ đại nhất mà tôi biết từ trước tới giờ.
Thứ
này có thể giúp tôi đánh giá được khả năng của đối phương, làm giảm nguy cơ bị
giết.
Tôi
thực sự dùng kỹ năng《Khoảng Cách》để tránh những con quái vật trên đường đi.
Tôi
vừa đi vừa suy nghĩ về hệ thống mới.
Khi《Khoảng Cách》kích
hoạt, tôi không hề ngạc nhiên. Nhưng không có nghĩa là tôi có thể tránh được
mọi kẻ thù độc lập bởi vì có giới hạn cho khu vực ma thuật.
Với
tốc độ này, tôi có thể vượt qua hô nhiều lần và tiến tới phía trước của mê cung.
Tôi
cảm thấy nhẹ nhàng hơn và hăng hái hơn.
Sức
mạnh của ma thuật《Khoảng Cách》thật là tuyệt. Tuy nhiên như thế khiến tôi bất cẩn hơn nhiều.
Tôi
có được một ma thuật rất tiện lợi và bây giờ tâm trạng rất tốt.
Đây
là một mê cung như trò chơi và tôi đang đi với một sự tự tin cao độ.
Tuy
nhiên, đã ba mươi phút trôi qua kể từ khi tôi bắt đầu đi và bây giờ tôi rơi vào
tình huống rất ư là tồi tệ.
Post a Comment