• Vol 1 Life 0

    Màu sắc ấy giống như màu tóc của người đó.

    Tôi nghĩ như thế khi nhìn vào bàn tay đầy máu của mình.

    Đỏ... Mái tóc đỏ thẫm rực rỡ hơn cả quả dâu chín mọng.

    Đúng như vậy, mái tóc dài xinh đẹp của người phụ nữ đó có màu giống như thứ đang bao phủ lấy tay tôi.

    Life 0           

    Tôi tên là Hyoudou Issei, cha mẹ và bạn bè thường gọi tôi là ‘Issei’.

    Tôi hiện là học sinh năm hai trung học và đang trải nghiệm cuộc sống tuổi trẻ của mình.

    Có lần, một vài học sinh tôi chưa từng quen nói: ‘Đó có phải là Issei không?’. Tôi thật sự không biết tên mình được nhiều người biết đến vậy.

    Tôi nổi tiếng đến không ngờ phải không?

    Không, đây không phải là trường hợp đó. Tôi nổi tiếng vì bị buộc tội đã có hành vi dâm đãng, đó là nhìn trộm phòng thay đồ nữ của CLB Kiếm Đạo.

    Tôi sẽ không làm một điều đáng xấu hổ như là nhìn trộm phòng thay đồ của con gái……

    Xin lỗi. Tôi đang ở trong một viễn cảnh như thế. Tôi trốn trong nhà kho cạnh CLB Kiếm Đạo và đang cố nhìn trộm qua lỗ hở trên tường.

    Nhưng Matsuda và Motohama đang độc chiếm cái lỗ ấy, điều đó làm tôi chả nhìn thấy được gì cả. Một cách nghiêm túc, hai tên này thật......

    Tôi không thể bình tĩnh khi chúng cứ nói: ‘Ố! Ngực của Maruyama to vãi!’ và ‘Á! Cặp đùi trắng phao của Katase làm tao phê quá!’.

    Tất nhiên là tôi rất muốn xem. Nhưng có vài người đang tiến đến nhà kho và tôi phải chạy nhanh ra khỏi đó.

    Trên đường về, một điều tuyệt vời đã xảy xa với tôi - người nổi tiếng với các trò biến thái hằng ngày.

    "Xin anh hãy hẹn hò với em."

    Lời tỏ tình đến từ một cô gái.

    Tôi cảm thấy như tuổi trẻ đã đến với mình.

    Với một người chưa từng có bạn gái như tôi thì đây là một giấc mơ đã trở thành sự thật.

    Tên cô ấy là Amano Yuuma-chan.

    Cô có mái đóc đen tuyền với thân hình mảnh mai.

    Cô ấy dễ thương đến nổi tôi đã yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên.

    Bạn sẽ không nói "đồng ý" ngay lập tức nếu có một người đẹp đến bên mình và nói: ‘Hyoudou-kun! Em yêu anh! Xin anh hãy hẹn hò với em.’, phải không?

    Đó là một giấc mơ quá xa vời đối với một người chưa từng có bạn gái như tôi.

    Sẽ không có gì lạ nếu có người đến nói: ‘Cậu mua cái game hẹn hò này ở đâu thế?’, nhưng điều này thực sự đang diễn ra.

    Đúng là phép màu! Tôi đang được một người đẹp tỏ tình!

    Tôi cứ nghĩ đây là trò đùa. Thậm chí tôi còn nghĩ đây là kết quả của một trò cá cược và bạn cô ấy đang nhìn chúng tôi từ đâu đó.

    Điều này không thể xảy ra. Cho đến bây giờ, tôi vẫn nghĩ mình không thể nào được lòng các cô gái.

    Nhưng bắt đầu từ hôm đó, tôi đã có bạn gái. Cuộc sống của tôi hoàn toàn thay đổi. Không biết phải giải thích như thế nào nhưng trái tim tôi cảm thấy rất thanh thản và hạnh phúc. Tôi muốn hét lên với tất cả những đứa con trai đi ngang qua rằng: ‘Đây là bàn thắng tuyệt đẹp của ta.’

    Tôi trở nên tự tin hơn và bắt đầu cảm thấy có lỗi với Matsuda và Motohama, bởi vì chúng chưa có bạn gái.

    Vào ngày hẹn đầu tiên của chúng tôi.

    Tôi đã chuẩn bị một kế hoạch cho buổi hẹn hò.

    Fufufu, tôi đã đánh răng hàng chục lần từ đêm qua và không bỏ sót chỗ nào. Mua quần áo mới. Bạn không thể biết trước điều gì sẽ xảy ra.

    Tôi đến điểm hẹn trước 3 giờ đồng hồ với sự hồi hợp và đầy lo lắng. Tôi đã đếm được cả trăm cặp mắt kính của những cô gái đi ngang qua.

    Trong lúc đó, tôi nhận được một tờ rơi, trên đó vẽ một vòng tròn ma pháp kì lạ với dòng chữ: ‘Điều ước của bạn sẽ trở thành hiện thực.’

    Tôi muốn quăng tờ giấy đó đi nhưng lại bỏ bào túi vì không thể ném nó ngay lúc này.

    Tôi nói khi Yuuma-chan vừa đến.

    "Em đừng lo, anh cũng vừa mới đến."

     Tuyệt vời! Tôi đã muốn nói câu này từ rất lâu rồi!

    Sau đó, chúng tôi nắm tay nhau và bắt đầu buổi hẹn tuyệt vời. Tôi thực sự rất xúc động khi nắm tay một cô bạn gái xinh đẹp.

    Tôi đã quá xúc động đến nổi gần như bật khóc.

    Không, tôi không nên như thế. Đây không phải là lúc hoang mang.

    Chúng tôi đã hẹn hò nhiều nơi ở cửa hàng quần áo và cửa hàng trang trí.

    Đến bữa trưa, chúng tôi ăn ở một quán ăn gia đình như mọi học sinh bình thường, Yuuma-chan thì ăn cái bánh Chocolate một cách ngon lành. Chỉ cần nhìn cô ấy ăn thôi thì tôi đã no rồi.

    Tôi đã hiểu cảm giác của hẹn hò là như thế nào. Đây là lần đầu tiên tôi cảm thấy mình được sống.

    Mẹ, con rất biết ơn vì mẹ đã sinh ra con. Cha, con đã rất lo lắng vì mình không thể tiếp nối được dòng họ gia đình. Nhưng bây giờ, cha không cần phải lo lắng về điều đó nữa.

    Khi đang suy nghĩ về những điều đó thì trời đã chiều rồi.

    Cuộc hẹn đã đến đỉnh điểm.

    Một nụ hôn!? Một nụ hôn trước khi kết thúc buổi hẹn!? Đầu tôi đã nóng lên khi chỉ nghĩ đến điều đó.

    Hoặc có thể sẽ đi xa hơn nữa.

    Đó là những gì một tên biến thái như tôi đang nghĩ.

    Chúng tôi đang ở một công viên cách xa khu phố. Không hề có một bóng người ngoài tôi và cô ấy. Vì vậy, đầu óc của tôi bắt đầu suy nghĩ những thứ bậy bạ.

    Có lẽ tôi nên đọc thêm những cuốn sách khiêu dâm để biết nhiều điều nữa.

    Yuuma-chan bỏ tay tôi ra và đứng trước đài phun nước.

    "Ngày hôm nay vui thật."

    Yuuma-chan tươi cười, nụ cười của cô hòa với đài phun nước tuyệt đẹp.

    Kuu! Chết tiệt thật, cô ấy dễ thương quá. Hoàng hôn đã làm tăng thêm sự lãng mạng cho bầu không khí.

    "Issei-kun."

    "Gì thế, Yuuma-chan?"

    "Có một điều em muốn làm để kỷ niệm cho buổi hẹn đầu tiên của chúng ta. Anh có thể lắng nghe mong muốn của em được không?"

    Đây rồi! Chắc hẳn là điều đó!

    Mùi hơi thở của tôi! Tốt! Tôi đã chuẩn bị tâm lý! Hừm! Tim tôi đang đập rất nhanh trong lòng ngực!

     "E…Em mong m…muố…n điều gì?"

    Aaaagh! Chết tiệt, tôi run quá. Cô ấy sẽ nhận ra tôi đang suy nghĩ một cách ngốc ngếch!

    Tôi đã phạm phải một lỗi ngu ngốc khi đã tiến xa thế này.

    Nhưng Yuuma-chan chỉ cười với tôi.

    Cô ấy trả lời tôi một cách rõ ràng.

    "Anh sẽ chết vì em chứ?"

    ……………

    …… Ẻh! Tôi nghe nhầm rồi à?

    "…… Eh? Chỉ vậy…… hử, xin lỗi, em có thể nói lại được không? Anh nghĩ mình bị lãng tai."

    Chắc là tôi đã nghe nhầm. Chắc chắn là như vậy. Tôi hỏi cô ấy lại một lần nữa.

    Nhưng……

    "Anh sẽ chết vì em chứ?"

    Cô ấy cười và lặp lại một cách rõ ràng.

    Tôi không hiểu những gì cô ấy đang nói. Tôi định trả lời rằng: ‘Em đùa vui thật đấy, Yuuma-chan’.

    FLAP.

    Một đôi cánh màu đen xuất hiện từ sau lưng cô ấy. Những chiếc long vũ màu đen bay trong gió rơi xuống chân tôi.

    Cái gì thế?

    Eh! Lúc này Yuuma-chan đẹp như một Thiên Thần vậy, nhưng……

    Thiên Thần? Không thể nào, đây không thể là sự thật.

    Bạn gái xinh đẹp của tôi vỗ đôi cánh khi mặt trời đang lặn ở phía sau. Nhìn cứ như đang trong một câu chuyện viễn tưởng vậy.



    Tôi không thể nào tin được những chuyện đang diễn ra.

    Đôi mắt dễ thương của cô ấy trở thành một đôi mắt lạnh lùng và vô cảm.

    "Vui thật đấy, thời gian ngắn ngủi ở bên cạnh ngươi. Cứ như là đang chơi đùa với một đứa trẻ vậy."

    Giọng của Yuuma-chan nghe rất băng giá. Âm giọng như của một người lớn vậy. Miệng cô ấy đang nở một nụ cười đáng sợ.

    BUZZ.

    Một tiếng động nghe còn nặng nề hơn tiếng của một máy chơi game làm rung động không khí.

    Rất nhiều tiếng động nghe như tiếng của tia lửa điện, nó xuất hiện trên tay cô ấy.

    Nó đang phát sáng? Nhìn như ánh sáng đang tụ lại hay một cái gì đó… Không, nó thật sự là một ngọn giáo.

    HYU.

    Âm thanh của một ngọn gió lướt qua kèm theo một âm thanh kì dị.

    DON!

    Trong một khoảnh khắc, tôi cảm thấy có cái gì đó sượt qua bụng mình, ngọn giáo trên tay Yuuma-chan đâm xuyên qua bụng tôi.

    Cô ấy đã phóng nó…

    Hơn thế nữa, tại sao? Tôi cố kéo ngọn giáo ra khỏi bụng nhưng nó đã biến mất.

    Những gì còn lại là một lỗ lớn trên bụng và máu đang đổ ra rất nhiều.

    Đầu tôi cảm thấy choáng váng và đôi mắt bắt đầu mờ dần. Tôi ngã xuống và nhận ra chân mình gần như không còn sức.

    Tiếng bước chân đến gần.

    Một giọng nói nhỏ trong mơ hồ vang lên. Là Yuuma-chan.

    "Xin lỗi nhé, ngươi là một mối đe dọa lớn đối với chúng ta. Vì vậy, chúng ta đã quyết định trừ khử ngươi. Nếu cảm thấy tức giận thì hãy câm ghét Chúa vì đã giao Sacred Gear cho ngươi."

    "……Sacred, cái gì……?"

    Tôi nằm trên mặt đất và không còn sức để hỏi cô ấy. Bước chân cô ấy xa dần.

    Vào lúc đó, ý chí của tôi đang mờ dần. Một cái lỗ trên bụng mình, chắc chắn tôi sẽ chết, tôi không hề cảm thấy đau.

    Nhưng tôi nhận ra rằng mình đang ở trong một tình trạng rất tồi tệ và dần mất đi ý thức.

    Sẽ tốt hơn nếu lúc này tôi bất tỉnh đi vào giấc ngủ. Nhưng nếu điều đó xảy ra thì tôi sẽ chết.

    Có đùa không vậy……? Tôi sẽ chết vào lúc này à?

    Tôi còn chưa sống được một nữa cuộc đời mình.

    Sao tôi có thể cười được khi bị bạn gái đâm tại một công viên thế này.

    Ku……Ý thức của tôi cạn dần khi đang suy nghĩ vớ vẩn……

    Cảm giác như những thứ trong tôi đang dần mất đi……

    Phải rồi, tôi tự hỏi chuyện gì sẽ xảy ra ở trường vào ngày mai?

    Liệu Matsuda và Motohama sẽ sốc? Họ có khóc vì tôi không? Không thể nào…

    Cha, mẹ…… Tôi còn chưa làm gì để cho họ hài  lòng……

    Hơn nữa…… Sẽ không vui khi họ tìm được đống tạp chí người lớn mà tôi đã giấu sau khi chết……

    ……Sao tôi lại có thể nghĩ được những thứ như thế khi sắp chết chứ...?

    Tay tôi....vẫn còn cử động được....

    Tôi chạm vào bụng của mình và đưa lên.

    Màu đỏ..... Một màu đỏ thẫm. Đây là máu của tôi. Cả bàn tay tôi chìm trong một màu đỏ. Tất cả đều là máu của tôi.

    Bỗng, trong tâm trí tôi xuất hiện một cô gái.

    Một người phụ nữ xinh đẹp có mái tóc màu đỏ thẫm. Mỗi lần nhìn cô ấy, mắt tôi lại bị mái tóc màu đỏ thẫm ấy cuốn hút.

    ......Nếu chết thì tôi muốn được chết trong vòng tay của người phụ nữ xinh đẹp này.....

    Tôi cảm thấy như đang lừa dối bạn gái mình với những suy nghĩ như thế. Mà khoan đã, Yuuma-chan là người đã giết tôi cơ mà....

    .....Nhưng nếu chết thì tôi muốn chết sau khi được mò mẫm ngực của Yuuma-chan.....

    Haha, cái ảo tưởng biến thái của tôi vẫn không biến mất ngay cả khi sắp chết ......

    Aaa, mắt tôi càng mờ nhạt hơn lúc nãy.....

    Đây có phải là kết thúc dành cho tôi....?

    Chết tiệt, cuộc đời này dẫu sao cũng thật nhàm chán.....

    .....Nếu như được tái sinh, tôi muốn.....

    "Vậy ra, em là người đã gọi chị."

    Bỗng dưng, có một ai đó xuất hiện trước tôi và nói.

    Tôi không thể đoán được đó là ai vì mắt tôi ngày càng mờ.

    "Có vẻ như em đang ở trong tình trạng nguy kịch. Vết thương đó.....Trời ơi, có vẻ như em đã bị vướng vào một chuyện thú vị nhỉ. Thì ra là em..... Thật thú vị."

    Cô ấy đang cười như thể rất hấp dẫn.

    ...Tôi tự hỏi có gì đáng cười....

    "Nếu em đang chết dần thì chị sẽ lấy nó. Mạng sống của em. Từ bây giờ, em sẽ sống vì chị."

    Trước khi bất tỉnh, tôi nhìn thấy một mái tóc đỏ thẫm rực rỡ trước mặt mình.





  • - Copyright © OtakuMANO Fansub - Powered by Blogger - Designed by Johanes Djogan -